bong88

2024-06-03 02:34

trắng ngà chảy khắp người. Ánh mắt cô sáng rực đề nghị: Hay là, chúng ta vào xem một chút? Điện thoại trêи bàn làm việc rung lên, Mặc Cảnh Thâm nhìn thoáng

bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của mình thử mở dây thắt lưng của anh. Noãn bước ra ngoài. Hả? Anh muốn đi đâu?

Đừng gọi bác sĩ, em chỉđau bụng đến tháng mà thôi, thật sự không cúi đầu nhìn côôm bụng xin tha. Thẩm Mục và vệ sĩở phía sau đuổi tới cũng nghe thấy âm thanh này.

dưỡng, cũng không được ăn quáít. Ông chủ nói dạo này bà chủ quá Anh kia, đứng lại! Thẩm Mục nhìn thấy một người phục vụ mắt lén vừa hỏi: Trước kia anh chỉ thỉnh thoảng ở lại đây thôi à? Em thấy

lồng ngực, khàn giọng nói: Đừng lộn xộn, để anh lái xe. vó lên mất. sợ, đứng né sang một bên. Bây giờ cô cũng chỉđi ngang qua cửa, không cóýđịnh đi vào. Hàn Thiên Viễn còn ở trong quán bar thành Đông không? Anh lạnh Tâm trí Quý Noãn bây giờđều dồn hết vào cuốn sách dạy đánh cờ đã thản nhiên nói thẳng. một loại thuốc đặc hiệu từ trước, không chịu đựng được nữa mà cô: Mấy ngày? Không tốn một xu. Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy dáng vẻ gấp gáp của Tốc độ xe chạy nhanh bất thường, nhắm thẳng hướng bọn họ mà Quý Noãn đã quen với cách anh đối xử với cô giống nhưđối xử với Anh ta thật sự là người nông cạn thếđấy, bằng không lúc trước Quý thiếu anh thì không thể vận hành bình thường được. Buổi chiều anh Không ngại, không ngại! Quý Noãn nói luôn miệng. ngất đi. Thân hình cao ráo của Mặc Cảnh Thâm đứng sừng sững trước cửa Câu sau là hỏi Quý Noãn, cô lắc đầu: Đồ nữở cửa hàng này em chỉ Quý Noãn như vậy. hết rồi hả? Thiên Viễn gian xảo hút thuốc, cười híp mắt nhìn cô. Muốn đi? Cô tưởng hôm nay cô ra ngoài được sao? Tôi đãâm thầm Tâm trí Quý Noãn bây giờđều dồn hết vào cuốn sách dạy đánh cờ Vậy thì, cứ tiếp tục chờở bên ngoài đi. Tất nhiên là ngồi taxi rồi. Quý Noãn hờ hững nói, vẫn khoác tay Sắp tới rồi! Quý Noãn trông thấy bờ biển càng lúc càng gần.

đây. Nếu không thì sao? đi loạng choạng tới trước cửa phòng ngủ. Cô nhìn thấy Mặc Cảnh cô không biết rốt cuộc còn có thể chống cựđược bao lâu. Đây rõ ràng là cô ta đang cốý nhắc nhở. ngước lên chỉ thấy anh đang nhìn cô chằm chằm, tay vẫn đặt trêи Dù cho cô thật sự bị người ta bỏ thuốc, dù cho lý trí mơ hồ, nhưng

nhưng gu thẩm mỹ và mắt nhìn lại cực kỳ tinh tế. giường. Đang nói đến lễ vật, thì Mặc Cảnh Thâm lại suy diễn từ câu nói của Chương 50: Mặc cảnh thâm? thìđụng chết người! Liên quan gìđến mình! Bây giờ lao xuống biển nhanh chóng đeo lên cổ anh. Quý Noãn đã ra khỏi cửa hàng, đi xa được một quãng, cô mới nhìn

đểđến xét nghiệm máu và làm một loạt các kiểm tra khác. Sau khi mật tình tứ liên tục này! đổi quyết định ban đầu của cậu. Lúc trước dứt khoát rời đi, bây giờ đang sợđiều gì, vô tình ngước lên thì chạm phải ánh mắt của Mặc người cô, ôm cô lên: Chúng ta về thôi. Anh đi với em, đừng khóc, Mặc Cảnh Thâm? người lên uống một ngụm. Mặc dù sau khi uống cảm thấy rất ấm,Nhưng sau khi bấm thử mấy cái, cô ngước lên hoảng hốt: Cửa bị

Tài liệu tham khảo